Theo phán quyết của TAND Hà Nội, số tiền này sẽ sung công quỹ Nhà nước.
>> Mức án của 54 bị cáo
Được trở về với giá nào cũng là "đặc ân"
Hồng Hạnh, 25 tuổi, tỉnh Bắc Ninh là một trong hơn 93.000 công dân trở về Việt Nam trên 372 chuyến bay combo thực hiện trong Covid-19. Năm 2021, thời điểm Covid-19 bùng phát, Hạnh mắc kẹt tại Nhật Bản. Tự nhận là "lao động chui", cô cho biết lương bốc vác trong một công ty thực phẩm tại Aichi, khi đó, dao động 25-30 triệu đồng. Chi phí tối thiểu Hạnh và bạn cùng nhà trọ bỏ ra trả tiền thuê nhà và sinh hoạt mỗi tháng giới hạn ở mức 8 triệu đồng. "Phần lớn thu nhập, em gửi về nhà", Hạnh nói.
Tháng 4/2021, mỗi ngày Nhật Bản ghi nhận gần 1.000 ca nhiễm mới, các hoạt động kinh tế bắt đầu tê liệt. Hạnh mất việc, không có tiền tích trữ, chủ nhà không cho thuê trọ, ga tàu quanh nơi cô ở, nhiều người nằm ngồi la liệt vì lâm cảnh không tiền, không việc, không nhà. Hạnh mang những đồng lương cuối cùng mua vé đến Osaka ở nhờ người thân, rồi xin lên chùa để được cưu mang cơm ăn, chốn ở. "Xung quanh em khi đó, toàn bà bầu và người lâm bệnh nặng", Hạnh nhớ lại.
Hạnh kể khi này đã mang thai tháng thứ hai, thường xuyên bật khóc vì nỗi sợ "bỏ mạng xứ người" và "chưa bao giờ thấy cần về với quê hương hơn thế". Nhưng ba lần gửi email tới Đại sứ quán đăng ký xin về nước đều không có hồi đáp. Sau ba tháng đợi chờ, Hạnh cùng những người đồng cảnh đến Đại sứ quán trực chờ. Trên tấm biển Hạnh cầm trên tay suốt nhiều ngày viết vỏn vẹn 9 chữ màu đỏ: "Tôi đang mang thai, xin cho tôi về nước".
Từ khoảng mấy tháng trở lại đây, vùng kín của mình bỗng dưng bị ngứa không sao chịu được (Ảnh minh họa)
Đêm nằm mình ngủ không ngon giấc vì cứ thỉnh thoảng cơn ngứa lại trỗi dậy. Thế là mình khó chịu lục đục mất ngủ suốt đêm. Đôi khi khó chịu quá, mình kẹp gối vào giữa hai chân mà ngủ. Chồng nhìn thấy khinh khỉnh bảo: “Cô đang khao khát thằng nào phải không? Lại lên cơn không chịu được à?”.
Mấy đêm mình thức giấc nửa đêm làm chồng mất ngủ, anh xách gối sang phòng ngủ với con. Mình năn nỉ, giải thích đủ kiểu chồng mới chịu về lại phòng. Mình đi khám nhiều nơi thì họ lại cho thuốc uống thuốc rửa, được vài bữa “mèo lại hoàn mèo”, cứ một lòng luẩn quẩn vừa tốn tiền vừa công cốc.
Chồng có anh bạn thân khám thai sản và phụ khoa tại nhà. Nghĩ khám chỗ người quen tin cậy, mình định đến đấy khám mà chồng cấm tiệt. Anh còn dấm dứ nắm đấm vào mặt mình nói đừng “vạch áo cho người xem lưng”.
Thật sự không hiểu tại sao chồng mình lại có ác cảm với bệnh ngứa vùng kín của vợ như thế. Cứ mở miệng là anh lại vừa đùa vừa thật bảo mình lén quan hệ bừa bãi với nhiều người nên mới “dở chứng” như vậy. Mình đã khóc bao lần trong oan ức. Vì hàng ngày cứ tan làm, mình lập tức về nhà đón con, chợ búa nấu ăn đến tối thì dọn dẹp nhà cửa, mình ngoại tình vào lúc nào được? Thế mà mọi người biết không, chồng mình nói “cần gì thời gian, dâm đãng thì chỉ cần vài phút là ngoại tình được”.
Mình không muốn vì chuyện bệnh lý bé cỏn con thường gặp của phụ nữ mà ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình nên lần nào hết phân bua không được, mình cũng im lặng. Im lặng không phải vì thua lý mà sợ cảnh vợ chồng to tiếng ảnh hưởng xấu đến con.
Không đi khám thì chồng chê “khắm”, khám về rồi thì chồng bảo như cái phích cắm công cộng, ai thò vào cũng được nên mất hứng ân ái. Mình có cảm giác như chính anh mới là người viện cớ để khỏi phải nghĩa vụ vợ chồng. Mình hoang mang tự hỏi là chồng đang “ghê tởm” vợ hay đã có “phở” thỏa mãn bên ngoài.
Tủi thân ghê gớm, chỉ mới bị bệnh lý sơ sơ chồng đã hắt hủi thế này. Huống hồ một ngày nào đó mình đau ốm thật, chắc anh bỏ mẹ con mình lấy vợ khác.
![]() |
Mình mặc cảm với bệnh tật và tủi thân vì chồng quá. Đôi khi còn cay đắng nghĩ nhờ vậy mà biết được tình cảm chồng dành cho mình đến đâu (Ảnh minh họa) |
Lần quan hệ mới đây, mình để ý anh đã mặc “áo mưa” rồi vẫn chần chừ xé thêm một cái nữa mặc lồng vào. Mình ngạc nhiên hỏi làm thế để làm gì. Anh gầm gừ “Để tránh lây bệnh chứ sao, ai biết mắc bệnh gì!”. Thế là mình khóc cả đêm, không còn hứng để chồng chạm vào. Chồng mình biết đã lỡ lời nhưng sau đó chỉ an ủi vợ rất qua quýt rồi sang phòng con ngủ.
Chồng còn làm mình xấu hổ bao nhiêu phen, về nhà nội ngoại hoặc đi ăn quán, cứ hễ ti vi phát chương trình quảng cáo dung dịch vệ sinh phụ nữ là anh nói oang oang ra để mọi người nghe thấy “xem người ta bán gì mà mua về để khử mùi kìa”. Trước mặt bố mẹ chồng, anh cũng nói thế làm mình chỉ muốn độn thổ.
Mình mặc cảm với bệnh tật và tủi thân vì chồng quá. Đôi khi còn cay đắng nghĩ nhờ vậy mà biết được tình cảm chồng dành cho mình đến đâu. Chồng mình tệ quá phải không? Anh không thương mình chút nào phải không mọi người? Mình phải làm thế nào để chồng không nghi ngờ mình chút nào nữa đây?
(Theo Trí thức trẻ)" alt=""/>Bị chồng nghi ngờ và dằn vặt hằng đêm vì bị bệnh phụ nữNhưng mọi chuyện không dừng lại. Một lúc sau, Rashford tỏ vẻ giận dữ và định lao ra đường biên. Lúc này, tiền vệ Christian Eriksen và Antony đã can thiệp, kéo tiền đạo 26 tuổi ra hướng khác. Rashford cũng bỏ qua và đi chậm về khu vực giữa sân.
Khi các cầu thủ Man Utd hoàn thành màn khởi động và trở lại phòng thay đồ, một CĐV ngồi gần nhóm phóng viên chụp ảnh hét lớn "Hãy để Rashford yên", còn người khác hô "Đừng nghe hắn ta, Rashford".